Hôm nay, MCC chia sẻ tiếp với các bạn thêm mấy ngón nghề copywriting hái lượm được từ Ted Nicholas, sư phụ của dân copywriter. Để cho liên tục, thì trước tiên bạn nên đọc lại bài này Ngón nghề từ "Copywriter của các Copywriter"
Ngón nghề 4: Bản viết phải trơn tru, suôn mượt
Xem một bộ phim hay thì dù dài,
người ta cũng sẵn sàng dành thì giờ xem hết.
Có khi, xem đến cuối rồi, người
ta còn tiếc nuối ngẩn ngơ: giá chi nó dài thêm chút nữa!
Cũng vậy, đọc một bài viết dài mà
thú vị, người ta chẳng tiếc công đọc, đọc đến cùng.
Ted thường dẫn một câu mà hầu như
copywriter 'xịn' nào cũng đồng thanh hưởng ứng, đại ý: đọc một bản viết quảng cáo,
người ta ít khi chê nó dài, họ chỉ chê nó chán quá thôi.
Cho nên, viết dài hay ngắn thì
tùy. Cái quan trọng là phải làm sao để khiến người đọc hứng khởi nhập cuộc, làm
cho họ thích thú khám phá suốt từ đầu đến cuối mẩu viết quảng cáo hay thư chào
hàng nào đó của bạn.
Nếu người đọc, tức khách hàng
tiềm năng bạn, mất hứng thú khi đọc đến chỗ nào đó, ngao ngán mà bỏ bản viết của bạn qua một bên,
thì đây là cơ hội rất tốt để điều rất xấu này xảy ra: bạn mất khách!
Thành thử, ngoài chuyện phải viết
cái gì thật sự liên can đến người đọc, bạn còn phải viết thế nào cho chảy cho
trôi, đừng tạo ra chỗ vấp, đừng làm họ mất hứng mà bỏ bản viết sang bên.
Và để trau chuốt cho mẩu quảng
cáo bạn viết trở nên trôi chảy, trơn tru, bạn hãy thử làm theo cách sau:
+ Đừng viết một lèo, phải ráng
chia ra nhiều đoạn cho dễ đọc dễ theo. Mỗi đoạn viết phải ngắn phải gọn. Mỗi
đoạn chỉ nên triển khai một ý nào đó thôi.
+ Muốn kiểm tra coi bản viết của
bạn có trơn tru trôi chảy hay không, bạn cứ đọc to lên những gì đã viết. Đọc mà
thấy vấp, tức là còn thiếu trơn. Chỗ nào còn thiếu trơn, đọc chưa trôi, bạn cần
viết lại, rồi đọc lại để kiểm tra xem đã trơn chưa.
+ Rảnh thì đưa bản viết của bạn
cho đứa cháu, đứa con, hay đứa nào đó cỡ lớp 7 lớp 8, thử bảo nó đọc to lên
xem. Nếu nó đọc mà vấp xuống vấp lên, và bạn nghe nhiều chỗ chưa xuôi chưa lọt,
thì tốt nhất là nên chỉnh lại. Phải làm sao để bản viết dễ đọc. Dễ đọc mới
dễ hiểu. Thằng nhỏ đọc nghe suôn, đương nhiên người lớn đọc sẽ thấy suôn gấp
mấy.
Chẳng ai làm thơ viết văn mà đặt
bút xuống chỉ một lần là đạt. Muốn bản viết hay ho, trôi chảy, bạn phải viết đi
đọc lại, sửa tới sửa lui. Làm vậy thì nó mới rõ, mới dễ đọc, mới không thừa chữ
nọ, mới chẳng thiếu chữ kia.
Ngón nghề 5: Cảm xúc quyết định chuyện mua
Hầu như khi quyết định mua món
hàng này, dùng dịch vụ kia, người ta đều để cho cảm xúc mình đưa đường vẽ lối.
Mua món gì đó, ta thường mua vì nghĩ rằng món đó sẽ khiến ta cảm thấy nhẹ nhàng
hơn, dễ chịu hơn, thoải mái hơn, tiện nghi hơn vì nó giúp ta giải quyết được
chuyện nọ việc kia mà hồi giờ ta cứ băn khoăn lo nghĩ.
Đương nhiên, có hàng khối lý do,
lý lẽ, lập luận xuất phát từ trong đầu người ta và tác động đến quyết định mua
hàng. Nhưng nói cho cùng, rốt cuộc thì lý do cốt lõi bao giờ cũng liên quan đến
con tim, đến cảm xúc.
Cho nên, chẳng những phải rõ,
phải trơn, mà bản viết còn phải đủ sức len lỏi đi vào chỗ con tim người mua,
người đọc. Phải gợi được cảm xúc nơi người ta, bản viết bạn mới ăn tiền, giá
trị.
Bởi vậy, lúc nào ngồi đọc hay
viết một
bức thư chào hàng chẳng hạn, bạn nên để ý theo dõi điều này: lòng bạn
sinh ra cảm giác hay cảm xúc gì khi đọc bức thư chào hàng đó?
Nó có thu hút, trơn tru?
Chán phèo hay hấp dẫn? Đoạn nào,
câu nào? Tại sao?
Viết lại thế nào cho êm, cho mượt,
cho gợi lên cảm xúc trong lòng?
Không biết để ý đến mức độ tạo
cảm xúc của bản viết và tìm cách cải thiện nó, coi như bạn đang cố đuổi khách
hàng, và tất nhiên họ sẽ một mạch bỏ đi không thương không tiếc.
Chắc chắn bạn chẳng muốn điều đó
bao giờ.
Và đây là lời ngọc cho dân
copywriter, của Ted: “Nếu không biết khóc, bạn không thể viết copy.”
Bonus: khi viết thư chào hàng, ráng tránh tiệt mấy lỗi hay gặp dưới đây
Thì thôi đừng viết. Thả câu mà không
gắn mồi thì cá nào nó cắn.
+ Thiếu hoặc ít tiêu đề phụ.
Đọc cái gì cũng thế, người ta
thường theo hai cách: đọc kỹ, đọc lướt. Gặp người đọc lướt, bạn phải để nhiều
tiêu đề phụ để con mắt người ta tập trung hơn mà thấy được mấy cái quan trọng
bạn cần nói trong thư chào hàng. Cả với người đọc kỹ cũng thế, các tiêu đề phụ
sẽ giúp họ dễ theo dõi và dễ nhớ hơn.
+ Kêu gọi người ta mua mà không đảm bảo cho họ điều gì.
Thì lời chào hàng của bạn sẽ
thiếu trọng lượng. Người ta sẽ đặt nhiều dấu hỏi và không thấy yên tâm. Cho
nên, bạn cần đảm bảo cho họ điều gì đó song song với lời mời hàng. Thí dụ: bảo
đảm hoàn tiền hay đền bù gì đó nếu món hàng xài không tốt. Rồi đưa ra thời hạn
bảo đảm hay bảo hành càng lâu, lời chào bán của bạn càng đáng thêm đáng tin đáng
cậy.
+ Thiếu phần “P.S.: I love you.” :)
Viết thư chào hàng, bạn phải để ý
cho phần này - tức, tái bút - vào. Vì có nhiều người đọc cái tiêu đề đầu tiên xong, họ lướt vèo
vèo qua nội dung, rồi dừng mắt lại ở phần cuối bức thư. Cho nên ở chỗ họ dừng
mắt lại, bạn phải tranh thủ đặt vào đó vài câu tóm tắt các ích lợi quan trọng nhất
của sản phẩm hay dịch vụ, và đừng quên đưa vào chỗ này lời mời hàng của bạn.
+ Không tặng kèm cái gì đó gọi là miễn phí.
“Cơm chùa” có khi là món cơm ngon
nhất trên đời. :) Và “miễn phí” là một trong những chữ có sức mạnh vô song
trong ngôn ngữ loài người. Bởi vậy, mời người ta mua món gì đó rồi tặng kèm
miễn phí cho họ thêm một món khác, thì lời mời hàng của bạn nó có giá trị hơn,
làm khách hàng khoái hơn, dễ quyết định mua hơn. Lắm lúc có người còn khoái những
món tặng kèm hơn là món hàng chính nữa. Tôi đọc ở đâu đó trên mạng, thấy nói
rằng có bà kia sẵn sàng bỏ tiền mua mười gói Knorr chủ yếu là để có đủ bộ sưu
tập tô chén gì đó bà ta thích.
+ Đặt logo to tướng trên đầu bức thư chào hàng.
Đương nhiên cái logo đó là hình
ảnh của công ty bạn, của dịch vụ bạn làm, nhưng nó đại diện cho bạn, nói về
bạn, chứ không phải về khách hàng, cho khách hàng. Nhiều lúc, cái logo nằm
chình ình tự cao tự đại ngay trên đầu như thế khiến người đọc phát ghét, rồi
còn làm cho rối loãng đi
thông điệp bán hàng bạn cần rao. Nếu cần đưa logo vào,
bạn hãy đặt nó ở cuối bức thư.
+ Không có lời chốt hàng.
Quy trình câu cá: gắn mồi vô cần,
thả câu xuống nước, thấy dây câu lắc lắc là giật. :)
Thiếu cái “giật,” coi như
chuyện câu hỏng bét. Cũng thế, bạn cứ việc rao nói đủ thứ hay đẹp về sản phẩm
hay dịch vụ, nhưng phải có chỗ “giật câu,” tức là chốt lại lời rao. Chốt lại
lời rao tức là đưa ra các chỉ dẫn này kia cụ thể về những gì bạn muốn khách
tiềm năng của mình họ làm. Muốn họ mua, thì phải mời họ mua, rồi chỉ cho họ
cách mua cho tiện, cho đúng.
Và đó là mấy ngón nghề MCC học
lóm được từ Ted Nicholas, thấy giúp ích rất nhiều cho vụ copywriting. Hy
vọng chúng cũng giúp bạn biết cách trau chuốt và cải thiện để nâng cáo giá trị
các bản viết quảng cáo của mình.
Nếu bạn cần người có kinh nghiệm
vận dụng thành thạo các ngón nghề đó để làm cho bản viết của bạn thú vị hơn,
hút được nhiều khách hàng hơn, thì ngay bây giờ, bạn cứ thoải mái
gọi điện hay viết email cho MCC.
Thậm chí, nếu bạn đang viết một
bức thư chào hàng, hay một bản viết quảng cáo nào đó, nhưng không biết nó có
hiệu quả hay không. Bạn cứ gửi email bản viết đó cho MCC, MCC sẽ nghiên cứu và tư
vấn MIỄN PHÍ cho bạn để bản viết của bạn dễ ‘ăn tiền’ hơn.
(Đăng bài này ở nơi khác, xin bạn vui lòng ghi rõ nguồn)